Cuộc thi 《SOFL与你 - 一路生花》(SOFL cùng bạn - Một đường nở hoa) đã được tổ chức nhân dịp Mừng sinh nhật SOFL 16 tuổi. Các bài dự thi là những chia sẻ về những trải nghiệm, kỷ niệm, ước muốn, hi vọng,... của cá nhân hay của cả tập thể trên chặng đường đồng hành cùng SOFL chinh phục tiếng Trung. Cùng xem những chia sẻ với bài dự thi đầu tiên SBD 001 của bạn Đặng Thị Như Huỳnh nào
Cuộc đời vĩnh viễn không có sự bắt đầu nào là muộn nhất…
Thế nên nếu có ai hỏi mình bắt đầu học tiếng Trung lúc này thì có kịp không, câu trả lời của mình luôn là có. Chỉ cần là chuyện bản thân muốn làm thì bất cứ lúc nào cũng không gọi là muộn, chỉ cần thực sự quyết tâm thì mọi quyết định đều là kịp lúc. Và mình tin ở lớp HSK3 - BY1 - 6639 của cô Dương Lưu Hậu vẫn còn rất nhiều người có cùng suy nghĩ với mình, nếu không thì tại sao chúng mình lại gặp nhau ở đây nhỉ?
Mình phát hiện mình thích tiếng Trung từ hồi còn cấp hai cơ, nhưng thời điểm đó niềm yêu thích của mình chưa đủ lớn nên chỉ đơn giản là mình hay nghe nhạc, hay xem phim,... chứ chưa thực sự nghĩ đến việc sẽ đi học tiếng. Mãi cho đến sau này, list nhạc đã dày, phim xem cũng kha khá, mình lại tham lam muốn được ngắm nhìn nhiều hơn đất nước đã tạo ra những thứ khiến mình say mê đó, mình muốn được đến tận nơi và tự tai nghe hiểu những gì thần tượng của mình nói mà không phải nhờ ai đó phiên dịch. Và hơn hết, mình không muốn giới hạn bản thân chỉ với hai ngôn ngữ.
Thú thật là mình rất biết ơn SOFL, thời điểm đó với một đứa mới ra trường như mình thì học phí học tiếng Trung thật sự rất đắt đỏ, mình còn không biết phải tiết kiệm bao lâu mới có thể bắt đầu học được nữa, nhưng nhờ có SOFL mà khoảng thời gian chờ của mình đã được rút ngắn, mình hạnh phúc lắm. Ban đầu mình còn lăn tăn về chất lượng dạy vì học phí ở đây quá rẻ so với thị trường, nhưng đến khi ngồi vào lớp học rồi thì mọi lo lắng đó của mình đã nhanh chóng bốc hơi. Thậm chí đến giờ học hơn 3 tháng rồi nhưng chưa bao giờ trong đầu mình xuất hiện suy nghĩ là sẽ vắng một buổi học nào, vì sẽ rất rất tiếc!
Cái cảm giác dần hiểu được thứ mà trước kia bản thân mù tịt nó thỏa mãn lắm các bạn ạ, Hán tự ngoằn ngoèo ngày nào giờ không còn khó viết như mình từng nghĩ, list nhạc yêu thích giờ cũng dễ hát hơn xưa vì đã biết phát âm hết rồi, thoại trong phim cũng nghe được không ít,... 3 tháng ngắn ngủi mà mình tự nhận thấy bản thân đã thay đổi rất nhiều, tiến bộ rất nhiều, vì vậy mình rất biết ơn. Ngoài biết ơn SOFL, mình còn biết ơn cô Hậu - người đã dạy chúng mình bằng tất cả nhiệt huyết, chân thành của một giáo viên, cũng là người tiếp thêm vô vàn động lực cho chúng mình mỗi buổi đến lớp, cảm thấy thật may mắn vì được là một thành viên trong lớp của cô. Và mình cũng biết ơn bản thân mình nữa, cảm ơn vì đã không lười biếng trong suốt thời gian qua, cảm ơn vì đã hạ quyết tâm và cho bản thân cơ hội đến với tiếng Trung. Yêu thương!