Một bài dự thi đầy ý nghĩa được gửi đến từ bạn Hoài Thu học lớp HSK3.2419 tham gia chương trình 《SOFL与你 - 一路生花》. Cùng đọc và cảm nhận những chia sẻ của bạn ấy nào
Cảm xúc trong tôi
Cuộc đời học sinh thật dài nhưng cũng thật ngắn khi ta ngày càng trưởng thành, lớn khôn sắp đến và dần rời những quyển vở, trang sách. Chầm chậm bước đi giữa phố phường tấp nập, cảm nhận làn gió vuốt ve trên mái tóc, ngắm nhìn những chiếc lá rơi, hít thở hương thơm nhè nhẹ của cỏ cây trong tiết hơi se lạnh của những ngày cuối thu. Lớp học nhỏ mà tôi đang theo học chợt trở nên thân quen lạ kì. Tôi không khỏi nhớ lại những kỉ niệm đã qua, những mảng kí ức hiện lên rõ nét, khắc sâu trong trái tim tôi từ khi mới chập chững bước vào lớp cho đến bây giờ.
Một môn học mới, một cánh cửa tri thức mới. Một môn học vừa khó lại vừa hay. Chẳng hiểu sao tôi lại đam mê với những gì thế giới bên ngoài rộng lớn đến vậy. Tiếng Trung, một điều mà cuốn hút tôi từ hồi còn học cấp II kia, vậy mà giờ đây tôi mới có cơ hội được thoả lòng với niềm vui đó. Một môn học về một thứ tiếng được coi là khó mà lại rất thú vị trong tất cả các ngôn ngữ trên thế giới, môn học mà cho tôi hiểu về cách sử dụng từ đa nghĩa hơn, biết thêm nhiều điều mới mẻ về nền văn hóa Trung Hoa lâu đời và đời sống của người dân Trung Quốc cũng như một lãnh thổ rộng lớn với lượng dân số lớn nhất thế giới.
Lớp học của chúng tôi đặc biệt là chỗ không cùng lứa tuổi, không chung nghề nghiệp, cũng chẳng cùng quê hương nhưng tất cả các thành viên đều chung nhau một tình yêu và sự khao khát muốn khám phá và chinh phục môn học không hề dễ dàng này. Bởi vậy mà không gian lớp học chẳng khi nào ngớt tiếng cười đùa vui vẻ, tình cảm gắn bó cứ thế ngày một sâu sắc trong mỗi người. Chính điều đặc biệt này đã là động lực lớn lao cho tôi mỗi khi tôi có ý định nản lòng. Không chỉ là các bạn học sinh hay sinh viên mà trong mái nhà chung lớp HSK3.2419 của tôi còn có những anh chị đã có gia đình đã đi làm nhưng vẫn luôn cố gắng từng ngày để tiếp thu kiến thức mới. Một điều tưởng chừng như đơn giản đó đã chứng minh rằng việc học chưa bao giờ là muộn và thôi thúc tôi cố gắng hơn để có thể thành công như các anh chị ấy. Tuy rằng khác biệt lứa tuổi, địa vị nhưng dưới mái nhà chung lớp học chúng tôi luôn giúp đỡ nhau để cố gắng để không ai bị bỏ lại phía sau. Hy vọng rằng quãng thời gian học tập ở đây sẽ làm cho tình cảm cô trò trở nên gần gũi, tình cảm bạn bè sẽ ngày một khắng khít và tình yêu dành cho lớp học này cũng lớn dần lên. Thật mong rằng mỗi chúng ta sẽ ghi lại trong kí ức của nhau những khoảnh khắc, kỉ niệm đẹp nhất, gắn kết tâm hồn lại với nhau. Cho đến lúc rời xa, tôi nghĩ cũng khó thể quên nơi này, sẽ vẫn yêu, vẫn quý, vẫn trân trọng những hình ảnh đẹp đẽ đó như món quà của một cuộc sống ban tặng. Và tương lai vẫn còn ở phía trước, những trang kỉ niệm vẫn đang được chúng tôi viết tiếp…
Cảm ơn mái nhà chung SOFL đã mang đến cho chúng tôi những bài học đầu tiên và những kiến thức mới mẻ mà đầy màu sắc. Nhờ biết đến SOFL mà những trải nghiệm mới của tôi trở nên ý nghĩa hơn. Ngoài ra xin gửi lời cảm ơn đến cô Trà- người trực tiếp truyền tải những con chữ loằng ngoằng nhất đến cho lứa học trò đầy mơ mộng chúng em. Một người luôn truyền cảm hứng học tập một cách chân thực nhất đến học trò để thôi thúc chúng em cùng cố gắng. Và cô cũng chính là người đưa chúng em chạm đến gần ước mơ của mình. Đặc biệt, cảm ơn các anh chị, các bạn học cùng em từ rất xa lạ mà chúng ta lại có duyên gặp được nhau. “Những người ta gặp không phải là ngẫu nhiên”- chắc chắn rằng chúng ta sẽ bước tiếp cuộc hành trình tìm đến ngôn ngữ mới này ở nhiều khóa học tiếp theo tại SOFL để đạt được mục tiêu riêng của chính mình nha! Thân thương